14/9/09

Gồng mình

Ừ thì gồng mình để vượt qua nỗi buồn.
Ừ thì gồng mình để vượt qua tất cả.
Nhưng mà tai sao ta lại phải gồng mình nhỉ, cứ để nó tự vượt qua có hơn hay không nhỉ, dẫu biết gồng mình chỉ làm cho mình cứng như đá mà thôi, làm mình trở thành rô bốt mà thôi, rô bốt vô cảm mà người ta vẫn cứ gồng mình lên nhỉ lạ thật.
Gồng mình đến lúc nào đó sẽ làm cho ta cảm thấy mệt mỏi, chán nản, xem cuộc sống thật lắm điều phức tạp, khó lường trước được.
Vậy sao con người ta không chịu thả lỏng cơ thể của mình ra mà đón nhận những nỗi buồn và để vượt qua nỗi buồn đó. Hãy đối mặt với tất cả. Cái gì đến rồi cũng sẽ qua đi chẳng qua là phụ thuộc vào thời gian nhanh hay chậm mà thôi. Mà điều đó còn phụ thuộc và cả chính bạn nữa.

Hãy xem tất cả chỉ như là giấc mơ thoáng qua và không có gì quan trọng cả, chỉ thế thôi. Tuy đơn giản thế thôi nhưng để làm được điều đó cũng không phải là đơn giản và không phải ai cũng làm được.
Vì thế gồng mình lại tiếp tục có đất dụng võ, mà không sợ bị thất truyền, cho dù có thế nào thì người ta vẫn tiếp tục gồng mình. Gồng mình cho đến khi người ta không thể gồng mình nữa thì thôi.

Lời khuyên: hãy đừng cố gắng gồng mình làm gì cả cho mệt người, cứ để mọi chuyện trôi đi một cách tự nhiên. Tuy nhiên đôi lúc bạn cũng nên và phải biết lúc nào cần Gồng mình để đối diện với tất cả. Nhưng những lúc gồng mình bạn hãy là chính mình đừng làm mất đi con người của chính bạn nhé!
Đừng có ỷ lại bất cứ ai và bất cứ nơi đâu. Hãy vượt lên số phận để thấy cuộc sống tơi đẹp biết nhường nào. Hãy vô tư như thời còn trẻ con nhé. Thi thoảng nên trở về với trẻ thơ để thấy mình bớt già đi một chút và trẻ lại.
Đấy là quan điểm của tôi. And you ?


Vô tư như bọn trẻ, chả phải gồng mình làm gì cho mệt. Haizzzz....Za!!!
.Z.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét