25/11/18

"If one day..."


Chọn quên hết hay chọn nhớ thật nhiều? thực tế, chúng ta không hề có sự lựa chọn nào là "Quên hết", có chăng chỉ là cố chôn chặt những ký ức, hoài niệm cũ một góc nhỏ trong tim, chẳng dám mong có một ngày chúng ta trở về như những ngày xưa cũ. Chỉ mong một ngày chúng ta không thể lảng tránh nhau để đổi diện với nhau. Và mong một ngày lại được thấy mùa ta gặp nhau.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng tôi biết nó có sự thay đổi kể từ khi gặp được em. Một người đến để quên đi một người & một người đến để nhớ về một người. Nhưng quy chung tất cả định mệnh cho ta gặp nhau và duyên phận khiến ta phải rời xa nhau. Những lúc đó, chỉ để trong nhau những hoài niệm về nhau, trong những ký ức có đẹp có buồn và có những an yên.
"Ngày mai vẫn đến, nắng vẫn ươm vàng, mà người biến mất như pháo hoa tàn..."
Cứ như vậy, chúng ta sẽ phải sống với những miền ký ức đọng lại trong mỗi người, để rồi những lúc hoài niệm chúng ta sẽ bắt đầu bằng một cụm từ "Nếu một ngày"
Nếu một ngày không còn nhớ, em sẽ nhớ điều gì?
Nếu một ngày không thấy nữa, em muốn thấy điều gì?
Nếu một ngày không thể nói được nữa bạn muốn nói điều gì...
Và còn rất nhiều miền ký ức để khi nhớ lại chúng ta sẽ có câu trả lời cho những câu hỏi với cụm từ "nếu một ngày"...

Còn với tôi, "Nếu một ngày không thể nhớ không thể nhớ được gì nữa, tôi sẽ đến đây để nhớ về một người"
&
"Mọi thứ vẫn luôn là sai cho đến khi chúng ta chấp nhận đó là một phần để tất cả trở nên đúng".
Chiều mưa nên ký ức ùa về khiến ta 
Chợt nhớ tới một người không nhớ tên...