27/7/10

Lavender Love!

Khi tháng 7 tới, hoa oải hương bung nở, trải màu tím ngắt trên những cánh đồng xanh ở Provence, Pháp. Màu của những luống hoa ngút tầm mắt lung linh trong nắng gió và hương thơm nồng nàn khó quên khiến cho ta nhớ đến câu chuyện tình hoa oải hương.
Ngày xưa ở 1 làng quên nhỏ yên bình, có 2 đứa trẻ vẫn thường hay chơi đùa trên cánh đồng hoa oải hương ở dưới chân đồi. Chúng rất thích đến đây vào mỗi buổi chiều, để được nằm dài trên cánh đồng hoa, thả hồn vào mây gió, để được ngắm trời, mây và những bông hoa tím đung đưa theo làn gió nhẹ. Cũng trên cánh đồng hoa oải hương, 2 người đã hẹn ước khi nào lớn lên sẽ cưới nhau. Cô bé ngắt 1 cành hoa oải hương tách đôi và cho vào 2 chiếc lọ nhỏ xíu, mỗi người giữ 1 Một ngày kia, 1 chuyện không may đã xảy ra. Một tai nạn đã khiến cậu bé phải nằm bất tỉnh trên giường bệnh. Bố mẹ cậu phải đưa cậu ra nước ngoài chữa trị. 15 năm sau. Cậu bé ngày xưa nay đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Anh trở về làng quê cũ để tìm lại những ký ức về tuổi thơ đã mất sau tai nạn. 15 năm sau, kể từ ngày cậu bé ra đi cô bé vẫn chưa từng rời khỏi làng quê 1 lần. Cô mở 1 trang trại trồng hoa ngay dưới chân đồi, nơi có cánh đồng hoa oải hương thơm ngát. Hàng ngày cô vẫn đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, và hy vọng 1 ngày nào đó anh sẽ trở về. Vào 1 buổi chiều khi chàng trai đi dạo, anh đi về phía chân đồi nơi có cánh đồng hoa oải hương tím biếc. 2 người đã gặp lại nhau sau 15 năm xa cách, nhưng thật trớ trêu thay, họ không thể nhận ra nhau. Họ nói chuyện với nhau, trở thành bạn, họ kể chuyện cho nhau nghe. Chàng trai kể về chuyện anh trở về là để tìm lại ký ức. Anh đưa cho cô xem chiếc lọ nhỏ bên trong có bông hoa oải hương mà anh đã giữ bấy lâu nay, cô gái liền nhận ra đó chình là cậu bé ngày xưa, người mà cô đã chờ đợi 15 năm nay. Hàng ngày cô đưa anh đi đến những nơi mà trước kia 2 người từng đến, kể cho anh nghe những kỷ niệm ngày xưa của 2 người. Sau 1 thời gian anh cũng nhớ lại được những chuyện từ quá khứ. Họ yêu nhau, và có khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau. Tưởng rằng từ đây họ sẽ được sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi, nhưng ai ngờ đâu, số phận lại 1 lần nữa chia cách 2 người. Cô gái bị mắc 1 căn bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi cô gái đưa cho chàng trai cái lọ thuỷ tinh nhỏ và nói với chàng trai: Anh hãy giữ lấy chiếc lọ này, nhìn thấy nó như là thấy em, như vậy chúng mình sẽ đc ở bên nhau mãi mãi". Sau khi cô gái ra đi, chàng trai vô cùng đau khổ. Anh quyết định sẽ vẫn ở lại, tiếp tục trồng hoa trên mảnh đất mà người yêu anh đã trồng. Mỗi buổi chiều anh lại ra đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, chờ đợi, đợi 1 ngày nào đó cô sẽ theo những làn gió trở về bên anh.
P/s: Coppy

26/7/10

Crying again!

"Ngày chia tay, chỉ nhẹ nhàng là tóc em vờn nhẹ trong gió, là hững hờ tiếng anh thở dài giấu kín.
Mình cứ đợi chờ nhau như thế cái khoảnh khắc người kia nói lời tạm biệt..."

"Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ,
Dẫu biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác.

Lối đi nào cho em, em đi tìm 1 cơn mưa,
Lối đi nào cho anh, anh đi tìm hạnh phúc riêng.
"Chẳng thể nào quên được đâu em...”

Mọi thứ đều có thể xóa đi trong cuộc đời, còn anh sẽ không thể xóa em trong ký ức. Nơi đây, sóng sóng trong lòng anh sẽ giữ hoài trong anh dòng chữ... "Anh yêu em"!
"Thôi nhé em từ nay anh chôn vào sâu trái tim bóng hình em!''.

25/7/10

25.7.2010

Cái gì đến rồi cũng phải đến. Vâng. tôi độc ác!.
Đấy là lời nhận xét do chính tôi tự dành cho mình và đó là lời nhận xét chính xác nhất về tôi tính tới thời điểm này.
Vì vậy có ai trách, ai hờn, ai giận ai dỗi tôi thì tôi sẽ cam lòng và không một lời giải thích, lượn mép.

21/7/10

Anh!


Anh ước mình sẽ làm một người '' Anh" như trong bài hát trên để em Là đôi cánh chim nâng anh bay cùng cuộc đời Là nơi ấm êm anh tìm trong cơn bão tố nhưng sao mãi chẳng được...?

13/7/10

Tôi đã cố nhưng không thể!

Có một sự thật rằng, đã từ lâu tôi luôn lảng tránh và đánh lừa trái tim mình. Nhưng càng có gắng lảng tránh bao nhiêu thì tôi lại càng thấy nhớ bấy nhiêu.
Càng cố quên nhưng tôi lại càng thấy nhớ. Đã quên, đã giận đã hờn nhưng rồi tôi. tôi... lại càng thấy nhớ hơn.
Không biết sao điều này lại quá khó với tôi như vậy. Khó quá đi thôi.

2/7/10

Đố vui tháng 7

Câu 1: Vào ngày mùng 1 tháng giêng Âm lịch năm trước, mọi người đều làm 1 việc rất quan trọng. Bạn có nhớ đó là việc gì không?

Câu 2: Điểm khác biệt lớn nhất giữa bọ chét và sư tử?

Câu 3: Có một thứ mà người mua và người bán đều biết duy chỉ có người dùng không biết. Đó là thứ gì?

Câu 4: Có người nói "Ăn cá có thể phòng chống bệnh cận thị", tại sao vậy?

Câu 5 : Một người đàn ông hói, trên đầu chỉ còn 3 sợi tóc. Hỏi tại sao ông ta muốn nhổ sợi tóc ở giữa đi?

Câu trả lời sẽ được bật mí vào ngày sau.! Mọi người cùng đọc và suy nghĩ nhé.