4/2/12

Em!

Cảm thấy mệt mỏi, thấy chán chường thấy nhớ và có chút gì đó gọi là chạnh lòng....
Tôi yêu và đến với em bằng một tình cảm chân thành và thiêng liêng lắm, một tình cảm trong sáng, không vụ lợi không một chút mảy may gì về quá khứ.
Yêu em, tôi dần dần tìm được lại chính mình, một con người mà tôi đã chôn giấu đi từ lâu. Cuộc sống của tôi khi em đến dường như lại được bồi thêm sức sống, có thêm nghị lực để đững vững và có thêm sức mạnh để vượt qua bao giông tố cuộc đời đang chờ tôi phía trước. Có em tôi tin tôi sẽ làm được những gì mình nói, mình hứa và mình đã thề.
Quên cách yêu thương thực một người đã từ lâu lắm rồi, những cuộc tình đến với tôi nhanh như một tia chớp giữa trời giông gió lạnh và ra đi cũng vội vã như khi ta chạy mưa rào. Đến nhanh, đi nhanh những cuộc tình chóng vánh đó đã khiến tôi đánh mất đi con người thật của mình, con người của con người. Để rồi khi tôi gặp em, nhìn thấy em với nụ cười thánh thiên gương mặt thanh tú ưa nhìn và đặc biệt hơn là chính cái nụ cười của em làm cho tôi cảm thấy mình cần phải là chính mình hơn lúc nào hết.Và lúc đó tôi biết một điều rất quan trọng là............
.
.....
............
.................
.
/
.
/
.
/
.
/
.
/

Tôi yêu em!