24/9/09

Chuyển mùa


Em àh.!
Giờ này Hà Nội đang chuyển mình vào thu đấy.
Dẫu biết vẫn có những hôm oi nồng, nắng cháy da xém thịt, đứng không mà mồ hôi vẫn tuôn ra như tắm như giữa mùa hè.
Vẫn có những hôm mây đen giăng ngang cả trời rầu rĩ suốt cả ngày từ sáng đến tối để rồi đêm đến khóc rưng rức mưa như trút nước xối xả sạch từng con đường ngõ phố.
Hà Nội vào thu, khiến cho người ta say mê vì vẻ đẹp đến lạ lùng, trời thu Hà Nội đã làm tốn biết bao giấy mực của các nhà thi sĩ, nhạc sĩ và cả văn sĩ nữa. Nhưng chừng ấy vẫn chưa đủ để lột tả hết cái đẹp kỳ vĩ, lạ lùng nhưng rất ấm cúng của mùa thu Hà Nội.
Thu Hà Nội đẹp qua từng con đường, ngõ phố của không gian và thời gian. Thu Hà Nội đẹp, nhưng buồn, nỗi buồn da diết không nói lên thành lời. Nhất là thu đã làm cho những người con xa Hà Nội lại có những nỗi nhớ về nơi này, nỗi nhớ khuôn nguôi.

Hoài niệm mùa thu Hà Nội
Có lẽ trong bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông thì mùa thu là mùa Hà Nội đẹp nhất, lãng mạn nhất nhỉ?
Trời xanh lắm, nắng vàng lắm và thu, thu đang lặng lẽ sang. Thu nhẹ nhàng như bước chân ai ra phố, như ánh mắt anh dõi nhìn mùa thu đi ngang cửa.
Thu Hà Nội có nắng vàng nhẹ, có hương cốm mới, có gió heo may vờn qua những cành liễu rủ xuống mặt hồ.
Người ta thường bảo không có mù thu nơi nào đẹp bằng mùa thu Hà Nội quả thật không sai. Thu Hà Nội rất đặc biệt, rất là đơn giản thôi, thu ở đây cũng chỉ là vạt nắng chiếu xuyên qua khẽ lá, cũng chỉ là tiếng lá xào xạc dưới chân mình, hay cũng chỉ là hình ảnh cành liễu rũ mình soi bóng xuống mặt hồ, hay là gói cốm nhỏ xinh xinh bên góc phố làng Vòng được gói trong cánh lá sen xanh biếc.

Cốm làng Vòng - Đặc sản mùa thu Hà Nội

Nếu bạn đã một lần đi bộ trên Phố Hàng Khay một góc Hồ Gươm. Sẽ cảm thấy mùa thu rõ nhất Hà Nội, ở đó có gốc sấu già cứ mỗi độ thu về lại oằn mình trút lá nhuộm vàng cả con phố, ở đó có sự tương phản rõ nhất về sự sâu lắng dịu dàng của mùa thu Hà Nội với sự ồn ào náo nhiệt của con phố nhỏ.

Lộc vừng vào thu

Cũng thật là thiếu sót, vẫn chưa phải là một Hà Nội mùa thu, nếu Hà Nội của chúng ta chỉ có những con phố là nhuộm vàng, là tiết trời se lạnh, là gói cốm làng Vòng bé nhỏ xinh xinh trong cánh lá sen xanh biếc. Mà không còn thấy những cành hoa sữa trắng ly ty tỏa hương mang mác ngọt dịu, ngây ngất lòng người trong đêm vắng. Cũng thật lạ, cứ mỗi độ thu về hoa Sữa lại bắt đầu nở, khi thu rực rỡ nhất, đẹp nhất thì hoa sữa cũng tỏa hương ngào ngạt nhất. Những cây cao, thẳng tắp thân to xù xì, trên đó là những cụm hoa trắng đục đua nhau tỏa ngát, rụng trắng cả gốc cây. Để rồi khi đông sang trong gió đông Hà Nội lại xuất hiện những bông hoa sữa trắng muốt, nhẹ nhàng bay lơ lửng theo gió.

Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm....

Thu vẫn cứ vàng, lá vẫn cứ đổ mỗi góc phố thân quen và ta những người con đất Việt luôn yêu mến Hà Nôi vẫn mãi cất lên tiếng hát Hà Nội mùa thu.
"Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu....."

Cây cơm nguội vàng


Cây bàng lá đỏ....


Mái ngói thâm nâu...!


Chiều thu Long Biên


Dáng thu Hà Nội


Tự tình thu Hà Nội

Hồ Tây chiều thu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét