27/9/09

Bỗng dưng

Bỗng dưng mình thấy buồn
Bỗng dưng cảm thấy hụt hẫng

Bỗng dưng cảm thấy cô đơn, trống vắng ghê gớm.
Bỗng dưng thấy mình thật khó hiểu.
Bỗng dưng, bỗng dưng và bỗng dưng...
Nhưng tại sao mình lại không thể giải thích được cảm giác đó, phải chăng tất cả đều che giấu mình , đang dần rời xa mình. Hay phải chăng có một nguyên do khác xuất phát từ chính mình hay xuất phát từ phía ấy mà mình không có hay. Chỉ biết là mình có cảm giác buồn như vậy thôi. Hihi.
Không hiểu tại sao mình lại yêu say đắm đến như vậy. Mà mình yêu cũng rất là lạ , yêu những cái khác thường, càng ghét nhiều thì mình càng yêu nhiều , yêu một cách khác lạ , yêu say đắm lắm cơ. hehe. Thật không giả i thích nổi cái yêu kỳ quặc ấy của mình nữa.
Phải chăng là mình đang yêu hay là mình đang....
Nhưng tại sao hôm nay vừa đọc xong Blog ấy mình lại có cảm giác như vậy nhỉ , một cảm giác vừa buồn vừa hụt hẫng. Không hiểu tại sao nữa.
Sáng nay, nghe bài hát Nào ngờ của một tác giả nào mà mình không hay biết. Nhưng chỉ biết được rằng nó giống hoàn cảnh của mình quá. Giả sử sau này có như thế không biết mình phải làm như thế nào nữa. Khó quá. Biết làm sao bây giờ . Hixhix.
Cuộc sống đã cho bạn một nỗi đau thì cũng sẽ cho bạn một người để xoá dịu nỗi đau đó!
Nỗi buồn tự dưng ập đến một cách nhanh chóng và bất ngờ, làm cho mình không kịp phản ứng gì hết cả . Nỗi buồn đến và rồi nó cũng sẽ đi thôi. Nhưng nó để lại trong tôi một cái gì đó, không biết được chỉ biết là có cái cảm giác tồn tại trong tôi như vậy.
Mấy ngày hôm nay, cái cảm giác ấy cứ hiện hữu trong tôi. Vừa buồn , vừa thất vọng, vừa nhớ nhung và vừa như cảm thấy bị phụ bạc. Thật là quá đau. Nhưng vẫn phải cố như là không đau. tại không muốn ai biết mình yếu đuối cả, lúc nào cũng cười cười, nói nói nhưng có ai ngờ đàng sau tiếng cười ấy là cả một nỗi buồn chỉ mỗi mình biết. Hjhj.
Hôm nay, cái người ấy lại gọi cho mình, một người mình đã cố quên đi từ lâu rồi. Bỗng dưng lại đến làm cho mình thật bất ngờ, và sau đó là để lại trong mình một nỗi buồn và nỗi nhớ.
Mà không nói lại chuyện ấy nữa, đêm qua mình đi hát Karaoke lần đầu mình được làm ca sỹ đấy đượ những 100 điểm. Hihi. Mình không ngờ.
Nhưng đối với mình tất cả chỉ là dĩ vãng, dĩ vãng cuộc tình, dĩ vãng cuộc đời, dĩ vãng nỗi buồn, dĩ vãng tất cả. haha.
Phải cười lên, cười lên để lấy sinh lực để chuẩn bị mà đi thi tốt nghiệp chứ. Hãy để cho tất cả trôi đi theo tháng năm.
" Mỉm cười trong những hoàn cảnh khó khăn thật không dễ chút nào, nhưng trong mỗi chúng ta đều luôn có đủ sức mạnh cho một nụ cười, một nụ cười để bạn là chính mình..."

Bỗng dưng!
nghe biển trở mình
Nghe đời vội vã,
bình minh trở về
Nghe như ,
lạc lõng cơn mê
Mười năm dĩ vãng ,
ê chề đớn đau.


Bỗng dưng !
trời đất cuồng quay
Nghe âm u cả ,
bủa vây bên mình
Bỗng dưng !
biển sóng lặng thinh
Không gian động lại ,
một mình chơi vơi.

Bài thơ "Bỗng dưng" Coppy từ Blog của Bonghongvang73.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét