20/9/09

Bình yên

Thế là sau một giờ phi xe máy từ Hà Nội tôi đã có mặt tại Bắc Ninh. Thật là thoải mái khi được về căn phòng trọ nhỏ bé, xinh xắn của mình từ ngày nào. Đi lâu cũng thấy nhớ nó. Hjhj.
Bắc Ninh thật là thanh bình, một thành phố trẻ nằm ngay cạnh một thủ đô ồn ào, tấp nập nhưng thành phố này không bị ăn theo nhịp chảy của thủ đô mà nó lại tao cho mình một đặc trưng riêng cho chính mình. Thật thanh bình, không ồn ào, tấp nập như Hà Nội, cũng không vội vàng, hối hả, xô bồ như thành phố Hồ Chí Minh.
Về đến thành phố, một cảm giác thân quen hiện ra mà cũng thật khó diễn đạt cảm giác đó như thế nào!!! Nhưng có một điều nhận thấy được là thành phố nhỏ bé đã để lại cho tôi bao kỷ niệm, bao cảm xúc buồn có và vui cũng có. Một cảm giác thanh bình, yên ả của một thành phố trẻ.
Thật lạ, tuy mệt nhưng tôi lại có cảm giác thật thoải mái, thật bình yên, giống như mình vừa trốn chạy một thành phố xô bồ, tấp nập để về với làng quê thanh bình.
Phải chăng tôi đang chạy trốn, chạy trốn rất nhanh, muốn thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn ấy, để rồi khi chạy trốn được trong tôi lại có cảm giác bình yên. Khó hiểu quá. Không hiểu tại sao mình lại có cảm giác như vậy khi về với thành phố này. Có lẽ, đấy là câu hỏi chưa có câu trả lời đối với tôi. Hjhj.
Tạm biệt Hà Nội tôi lại trở về với Bắc Ninh, nơi bình yên, nơi tôi tìm lại được mình. Một người ...

Nơi bình yên là nơi ta nhớ.................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét