Cho thiên thu là một giây
Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật
Đến khi loài chim quên lối bay
Khi ôm em trong tay anh nghe ngọt ngào
Nếu đời là một giấc chiêm bao
Xin yêu em thiết tha như yêu lần đầu
Anh muốn yêu em dài lâu........
Anh sẽ là dòng sông, để em là biển rộng. Anh sẽ là gió lộng, để em là mây bay. Anh sẽ là nắng mai, để em là hoa đỏ. Anh sẽ là Lối Nhỏ, để em bước vào đời.......
Mấy ngày nay, trời bỗng lạnh tê tái, cái lạnh khiến con người ta phải chùn mình thu người lại trong chăn mỗi khi thức dậy.Phố ngày lạnh nỗi nhớ mong manhChiếc lá bớt xanh sau cuộc tình giông tố
Hôm nay, chào ngày mới thật là chán nản và muốn buông xuôi tất cả. Bao dự định, ý tưởng về công việc sẽ làm trong ngày, gặp gỡ bạn bè bị phá vỡ tất. Không còn gì. Khi một tin, một quyết định đã làm cho mình cảm thấy chán tất cản và cũng cảm thấy bực và tức.
Một năm sau đúng ngày đầu tiên mình đi làm, giờ đã cầm trên tay một tờ quyết định dấu đỏ chót. Không phải là quyết định tăng lương hay thưởng gì mà lại là một quyết định đình chỉ công tác.
Một quyết định bất ngờ, không chỉ với mình tôi toàn thể nhân viên nơi đây. một không khí u ám bao trùm cơ quan thật là nặng nề.
Bị đình chỉ nhưng khi nhận được quyết định từ phòng nhân sự tôi vẫn không biết được lý do tại sao lại có quyết định này. Một quyết định đưa ra không cho rõ lý do... Thật khó hiểu
Bực quá không muốn viết tiếp, không muốn kể nữa. Chờ một lời giải thích về quyết định này. Nhưng sao cảm thấy nản quá đi thôi.