13/12/11

Ngày lạnh

Phố ngày lạnh nỗi nhớ mong manh
Chiếc lá bớt xanh sau cuộc tình giông tố
Mấy ngày nay, trời bỗng lạnh tê tái, cái lạnh khiến con người ta phải chùn mình thu người lại trong chăn mỗi khi thức dậy.
Tôi cũng vậy, vốn là người thích ngủ, nhác dậy sớm nên trời lạnh là lúc cái thói quen ngủ rốn, ngủ trưa được đánh thức, thế nhưng trời thì lạnh nguyên ngày nên việc ngủ rốn của tôi cũng chẳng đáng là bao khi tất cả con người tôi đều phải hòa mình vào cái lạnh để tiếp tục cuộc hành trình đầy gian nan và vất vả để mưu toan với cuộc sống bộn bề.
Ngày lạnh, trời đổ gió về làm tôi thấy lạnh, thấy nhớ một cái gì đó đã qua , nhớ cái cảm giác dong xe cùng người đi giữa ngày trời trở gió rét buốt. Nhớ cái cảm giác xưa cũ, thèm cái ôm nồng ấm giữa trời đông giá lạnh và ước cho thời gian quay về ngày đó.
Một chút hương thơm còn lại.
Một ánh mắt quen để lại.
Một lối đi trên con hè nhỏ.
Và mưa nắng hay mùa vẫn qua.

Một tiếng reo đêm ngần ngại.

Một chiêc môi hôn vụng dại.
Và bước chân trên con hè nhỏ.
Cùng cơn gió qua cửa trú đông....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét