23/7/11

Misssssss!

21h...'''
Một mình ngồi trong căn phòng trống, nhìn quanh chỉ thấy mỗi mình và chiếc máy tính cũ làm bạn. Thật buồn.
Buồn vì cô đơn, vì xa nhà và cũng buồn vì nhớ.
Tôi nhớ một người, người đó đã xa rồi. Không biết người có nhớ tôi không nhưng tôi thì luôn nhớ đến người. Nhớ đến những ký ức cũ. Những hình ảnh xưa, những kỷ niệm đã qua và nhớ, nhớ cả những góc phố, con đường và bãi đất mà chúng tôi đã đi qua. Nhớ hết, nhớ tất cả những gì thuộc về kỷ niệm thuộc về ký ức và thuộc về quá khứ.
Nhiều lúc, đã bảo thôi đừng nhớ. Ngừng liên tưởng, ngừng nhớ đến người nhưng đâu có làm được. Cũng bởi do hình ảnh đó dường như đã ăn sâu vào trong tôi, ăn sâu đến nỗi hằn lên một vệt có tên là "Nhớ" trong con tim tôi.
Thời gian cứ dài theo năm tháng và nỗi nhớ cứ lớn dần trong tôi để rồi lãng quên đi một điều.
...Chìm đắm không gian lặng yên ngàn vì sao vụt tắt
Thuyền đã sang ngang làm cho con sóng không xô về bờ...
Tất cả dường như đã được chúa an bài. Cái gì đến sẽ phải đến, cái gì đi sẽ đi và cái gì được lưu lại trong ký ức sẽ lưu lại thành kỷ niệm.
Xa. Nhưng sẽ nhớ
Nhớ về nơi rất xa
Nơi đầy cát và gió và
Nơi đấy có chuyện tình của một đôi tình nhân
Đang còn viết dở..........thì bị gió thổi bay
........Và
Nơi đó sẽ mãi chỉ còn là tiếng rì rào của sóng và gió suốt ngày thổi và vỗ miên man lên bãi đất vô tình.

1 nhận xét: