18/12/09

Có khi tôi vẫn ngồi nhớ về em từ một miền xa, xa lắm… Xa… bởi những tin nhắn thưa dần với nội dung mỗi lúc lại mang một màu bình yên giả tạo, những cuộc gọi cũng thưa dần với cuộc trò chuỵện dường như vô hồn, vô định như chừng những câu chữ, câu nói chưa là ý, càng chẳng là tình…
Hôm nay tôi lại nhớ về em, nhớ những ngày đầu chúng tôi mới gặp nhau nhớ... nhớ ... nhớ em nhiều lúc đến chạnh lòng, đến tê tái.
Ngày lễ lại gần đến nhìn dòng người hối hả chuẩn bị cho Noel trong ngập tràn hạnh phúc, nụ cười thì tôi lại đang một mình ở miền đất xa, xa em lắm nên buồn lại càng buồn. Nhớ lại càng nhớ.
Tôi viết mấy dòng này không có tiêu đề, không có ảnh cũng như không có nhãn bài viết tôi viết thế thôi. Viết cho nó nhẹ người, viết cho vơi nỗi nhớ cho giảm nỗi sầu vương.

1 nhận xét:

  1. cũng đã nhớ a như vậy
    nhưng có lẽ nhớ cũng chỉ là nhớ thôi.

    chút vị đắng....

    Trả lờiXóa