6/6/10

Chia tay hoàng hôn

Có người đã hỏi.
Em ở đâu trong tim anh?
Tôi cười bảo:
Trái tim tôi có 4 ngăn và em ở 1 trong 4 ngăn đó!
Thế em bảo. Sao em không được cả trái tim anh? Tôi chỉ biết im lặng và nhìn em đau khổ. Và rồi cái gì đến cũng phải đến, em đã bảo mình chia tay đi anh. Tôi không phản ứng, không có một hành động nào cả, cũng chỉ biết nhìn em rơi lệ mà lòng đau, lòng đau như cắt. Chúng tôi chia tay sau những tháng ngày vui vẻ bên nhau. Nhưng lý do chia tay thực sự bây giờ cả tôi và em đều không rõ, không rõ ràng. Không có cuộc cãi vã hay xô xát nào. Tất cả đều bình thường đều rất đỗi bình yên. Nhưng không hiểu sao, khi em hỏi vậy tôi bảo em chỉ có trong 1 phần trái tim tôi. Phải chăng câu nói đó đã khiến em buồn và để rồi tôi phải chia tay em. Chia tay hoàng hôn. Có một điều tôi không thể hiểu nổi mình là tại sao tôi yêu em mà tôi chỉ có em trong 1 phần trái tim chứ không phải là toàn bộ quả tim. Vậy 3 phần còn lại tôi dành cho ai, cho người con gái nào khác chăng... Cái đó đến giờ vẫn là câu hỏi cho tôi và chờ tôi trả lời vào một ngày nào đó. Giờ chỉ biết.
Anh phải về thôi, xa em thôi
Hoàng hôn yên lặng cũng theo về
Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
Mà lời từ biệt chẳng lên môi.

Anh phải về thôi xa em thôi
Hàng cây hò hẹn chỗ em ngồi
Hoa khế rụng kín ngăn lối nhỏ
Để lòng ta xao xuyến bồi hồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét