13/6/10

Mất điện. Nhớ nội!

Còn nhớ, những ngày bé. Mỗi lần được nghỉ hè lại được bố mẹ cho về với ông bà nội ở cách đó chừng 7km. Vào ngày đó quê tôi đã có điện, có điện từ lúc tôi được 2 tuổi. Tuy nhiên điện lại thường xuyên mất và không ổn định.
Nghệ An là vùng đất miền trung đầy nắng và gió. Khí hậu khắc nghiệt nóng thì như đổ lửa cộng thêm vào đó là những đợt gió Lào thổi trực tiếp vào quê tôi. Thế là chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa. Đã nóng nay lại còn nóng hơn. Vì thế việc mất điện vào buổi ngày còn được, tại buổi ngày không có điện thì mấy đứa con nít lại rủ nhau đi chơi, đi chăn trâu nên cũng không biết thế nào là mất điện.


Nhưng mà, mất điện vào buổi tối thì thôi rồi. Mấy ngày hôm trước, nhà tôi mất điện. Tuy thời tiết không nắng nhưng rất oi bức.
Tối hôm qua mất điện đến tận 1h sáng. Không ngủ được, nằm phe phẩy quyển báo mà nhớ đến Nội ở quê.

Hồi đó, cứ mỗi lần được về nhà ông bà chơi. Hôm nào mà có điện thì tất thảy mấy đứa cháu lại tranh ngủ với ông nội để được ông kể chuyện cổ tích, nhưng mà hôm nào mất điện thì ai cũng tranh ngủ với bà. Bởi ngủ với bà nội được bà chiều lắm. Bà quạt, bà gãi lưng cho. Thích cực... hjhj.

Lâu lắm mới có cảm giác ngày xưa hiện về. mới nhớ lại tiếng quạt nhè nhẹ thỉnh thoảng lại đập 2, 3 cái vào người cho đỡ mỏi tay. hjhj. Có hôm mất điện cả đêm trời nóng và oi bức không ngủ được bà thương các cháu nên đã thức cả đêm để quạt cho chúng ngủ. Cứ mỗi lần bà dừng quạt là lại thấy mấy đứa cháu trở mình và khó chịu vì nóng do vậy bà đã thức để quạt cho chúng có giấc ngủ ngon.
Nhưng hồi đó, vẫn là con nít mới 3,4 tuổi thì làm sao biết thế nào là thương bà biết thế nào là thấy bà mệt mà không làm phiền, không nghịch ngợm. Chúng cứ vô tư, nóng thì đòi bà quạt. Đói thì bảo bà luộc trứng, luộc khoai cho ăn. Hay nấu mỳ...
Bà thường bảo " Nhà có sáu đứa cháu bằng sáu đứa kẻ cướp ".
Giờ đã lớn, đã đi xa. Lâu lắm mới về thăm bà được một lần. bà giờ đây không được khoẻ như xưa nữa nhưng bù lại vẫn rất minh mẫn, vẫn thương con, thương cháu như ngày xưa. Ước gì mỗi lần mất điện tôi đực trở lại những ngày bé để được về bên bà được hưởng những làn gió mát lành từ tay bà quạt cho. Ôi cảm giác đấy hạnh phúc biết bao!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét