29/6/10

Mưa và nỗi nhớ!

Tháng sáu trời đổ mưa mau
Áo tơi mỏng quá cho màu mắt non
Nghe mưa tiếng nấc đổ dồn
Quê xa dáng mẹ cho hồn thênh thang...
Tháng 6, trời lại mưa. Một cơn mưa bất chợt giữa mùa hè. Mưa đến đuổi cái nóng, cái nong và cái gió của trưa hè tháng 6 còn lưu lại trên thế gian cho tới tận đêm khuya.
Mưa đem đến cho ta sự sống giữa những ngày mất điện. Đồng thời cũng đem đến cho ta nỗi nhớ, nỗi nhớ khuôn nguôi.
Đã có người bảo rằng" Em thích mưa, nhưng em lại không thích đi dưới mưa một mình mà...mà em muốn được dầm mưa cùng anh để rồi sau đó anh sẽ là cầu vồng đưa em đến bất cứ nơi đâu". Đang miên man đột nhiên...

Trời đang nắng bỗng dưng lại đổ mưa làm cho tim tôi lại xao xuyến nhớ về một người. Một người con gái ở phương xa. Và chắc mỗi lần thấy mưa cô ấy cũng nhớ về tôi như tôi đã nhớ cô ấy vậy.
Đừng buồn nhé em. Đừng khóc nhé em. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua. Cái gì đã đi hãy để nó trôi đi, đừng nhắc lại, cái gì phải đến, phải xảy ra thì em hãy xem như là bình thường và lúc em buồn, vui mọi người đều luôn ở bên mình cho dù họ đang ở cách xa em cả ngàn dặm. Hãy mạnh mẽ lên, đừng khóc nữa nhé. Bởi anh biết em khóc trông xấu lắm đấy. Xấu kinh luôn đấy "Anh nói thật đấy, không có giống đùa đâu đấy".Hihi!

Và dường như những giọt mưa kia cũng đang hiểu tâm trạng của anh và anh biết rằng "Anh đang rất nhớ em".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét