28/4/11

Tiếng rì rầm trong đêm

23h00...Một mình trong căn phòng trống trên tầng 3 của một căn hộ nhỏ.
Trời mùa đã bắt đầu vào hè rồi đấy, đêm hè gió biển thổi vào mát ghê. Gió về mang hơi thở của biển vừa mặn và mang một mùi vị rất đặc trưng không diễn tả được thành lời.
Giờ này, trong nhà đã tắt hết đèn, nhà hàng xóm lác đác chỉ còn ánh sáng le lói từ những cái bóng đèn ngủ hắt xuống đường. Duy chỉ có phòng nó đèn vẫn còn đỏ, cửa vẫn còn và vang đâu đấy tiếng rì rầm lúc nửa đêm.
Nhưng đó chỉ là những hồi ức của nó về cuộc sống và những gì đã xảy ra trong cái căn phòng trống trên tầng 3 của căn hộ nhỏ. Ngày đấy, nó với một cô bé vẫn thường hay rì rầm nhỏ to bao thứ chuyện trên đời, ti tỉ chuyện trên đời có thể được nó và cô bé đấy buôn với nhau và trong câu chuyện đó có lời tỏ tình của nó dành cho cô. Và cũng có lời chia tay của cô dành cho nó.
Căn phòng đấy, vẫn như vậy, vẫn là phòng ngủ muộn nhất, là phòng tắt điện muộn nhất, phòng luôn mở cửa đón gió biển. Duy chỉ có một cái khác là mất đi tiếng rì rầm lúc nửa đêm.
Hôm nay, nó chợt nghĩ về cô về những câu chuyện mà nó đã nói với cô ngày trước. Nhớ lại giọng của cô trong điện thoại, khi nói chuyện với nó, hát cho nó nghe.
Chợt nhớ đến cô. Nó cũng chợt nhớ về những tiếng rì rầm trong đêm. Yêu cô, nó cũng yêu dần những tiếng rầm rì trong đêm.
Xa cô, nó cũng xa dẫn những tiếng rì rầm trong đêm
Không ngủ được, nó viết linh tinh cho đỡ buồn, đỡ nhớ. Lúc này là 23h13...căn phòng chỉ có mỗi nó và chiếc điện thoại lặng im.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét