13/4/11

"Đôi khi" chợt nhớ, chợt quên thoáng qua trong đời!

Chiều........
Nắng vẫn còn vàng và lướt nhẹ trên đôi vai cô tình nhân nhỏ đang sải bước trên đường. Ngồi trên tầng 3 của căn hộ liền kề, nhìn xuống mà trong lòng hiện lên hai hình ảnh năm nào vội về qua đây.
Rồi chợt nhớ cái giây phút lúc đấy, lúc hai người bên nhau, trong ánh nắng chiều tà và trên bãi cát vàng trải dài như vô tận.
Rồi cũng chợt quên những kí ức đó trong phút chốc.
Chợt nhớ
rồi...
Chợt quên
Đó là những điều bình thường trong cuộc sống, có nhớ để rồi quên, có hờn để mà dỗi. Nếu như không có những cái đấy thì cuộc sống dường như thiếu vắng đi những cái cảm xúc thi vị mà người ta vẫn thường gọi đó là cảm xúc sống.
Đôi khi chỉ có những điều thật đơn giản mà ta vô tình lướt qua, ta vô tình nghe thấy cũng làm ta chợt nhớ. Cũng như trong một câu hát trong một bài hát cũng làm tôi chợt nhớ về em.
...Rồi một ngày em đến, biển hát em nghe
bài hát có đôi câu chuyện buồn
Rồi một ngày em đến, biển hát em nghe
bài hát có những niềm vui thật vui
Rồi một ngày em vắng, làn gió nhớ tóc ai,
bờ cát nhớ chân ai, để sóng hát ru miệt mài
Rồi một ngày em vắng, biển nhớ mong ai
biển thức đã bao đêm, biển thấy trong mình có một trái tim...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét