22/4/11

Nhớ em, anh khẽ chạnh lòng ...

Vậy là tháng tư cũng đến được một thời gian rồi nhỉ, có người đã bảo "Tháng 4 về mong manh trong cái rét nàng Bân, phảng phất cái oi ả của một mùa hè sắp tới" và đối với tôi, tháng 4 về còn mang theo nỗi nhớ, nỗi nhớ làm tôi chạnh lòng.
Đôi khi chỉ cần nỗi nhớ thoáng qua giây lát cũng đủ để làm mình khẽ chạnh lòng. Mình nhớ, mình thương và mình yêu....còn người??? Tôi đâu có biết được
Trong cái nắng đầu hè, cái rét cuối đông. Dường như tất cả đang thay đổi, đang khẽ chuyển mình. Còn tôi thì vẫn thế, tuy có bước tiếp trên con đường đã chọn nhưng dường như vẫn vậy không có gì thay đổi, vẫn chỉ yêu mình em, nhưng trên hành trình đấy, con đường đấy chỉ có mỗi mình tôi.
Tôi và em như hai đường thẳng song song với nhau. Tuy có nhiều điểm chung, giống nhau đến lạ kỳ và có lẽ thế chúng tôi như 2 cục nam châm cùng cực luôn đẩy xa nhau.
Xa nhau, xa mãi tình đầu.
Đôi lúc anh lại nhớ em, anh khẽ chạnh lòng.
Dẫu biết thế nhưng sao anh vẫn nhớ, nhớ về em, về biển, vềcuộc tình 2 chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét