26/10/09

Yêu thương mong manh

Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai?
Phải chăng tôi đang nhớ em, em là người con gái tôi mới quen . Em không phải là xinh lắm nhưng em đã để lại cho tôi bao nhiêu ấn tượng. Làm cho tôi không thể quên được, dù nhiều lúc muốn quên đi. Người Việt ta vẫn có câu " Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng cố nhớ để mà quên" tuy nhiên cố nhớ là điều tôi không thể làm được bởi em đã luôn trong tôi, luôn hiện hữu trong tôi.
Có nhiều lúc cảm thấy tôi và em là sự cận kề của đôi lứa không cần bằng lời, chỉ từ những ánh mắt sẽ hiểu và càng thêm gắn bó. Nhưng khi đã "nhìn nhau lần nữa" để "ngọt ngào vẫn mãi trong nhau" .. sẽ thấy chút bâng khuâng rất nhẹ, và dường như chỉ là từ một phía, yêu thương đã dần nhạt phai ..

Dù năm tháng đổi thay người hỡi
Những ngọt ngào vẫn mãi trong nhau
Bàn tay vẫn tìm nhau trìu mến
Và ta sẽ mãi yêu cho dẫu mai đây về đâu.

Môt chút vấn vương, một chút nuối tiếc, chút hương bay trong gió có thể được giữ lại dù chỉ bằng một bước chân dừng lại và cảm nhận. Đâu đó trong thế giới này, tình yêu tựa làn mây bay, tựa dòng thời gian trôi đi không thể tìm lại, mỗi người vẫn mong muốn chút tình nhỏ nhoi từng có bên nhau là mãi mãi...


Yêu thương mong manh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét