6/10/09

Sóng

Sáng hôm nay bỗng dưng nghe lại bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh trên đài phát thanh của thành phố. Trong tôi lúc ấy xuất hiện một cảm giác thật lạ và đặc biệt, vừa bồi hồi, vừa rung động. Bài thơ này tôi được nghe và biết đến nó lần đầu tiên là lúc tôi học cấp 3 không nhớ rõ là lớp 11 hay 12 gì đấy, chỉ nhớ được tiết văn hôm ấy là buổi giảng văn hay nhất từ trước tới giờ. Vốn là dân chuyên toán, nên việc học văn đối với lớp chúng tôi được xem như là cực hình, nhưng tiết văn hôm ấy đã làm lay động chúng tôi. Bài thơ thật hay, giọng đọc truyền cảm, bài giảng thi vị của cô giáo đã làm lớp tôi ngây ngất. Bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh được đánh giá là bài thơ tình hay nhất trong chương trình học phổ thông. Nghe lại bài thơ này sao mình lại nhớ tiết học hôm ấy thế, nhớ cô giáo dạy văn, nhớ các bạn học cũ quá. Nhớ cả em nữa. Hixhix.
Dữ dội và dụi êm/ Ồn ào và lặng lẽ.

Bài thơ là âm điệu của một cõi lòng bị sóng khuấy động, đang rung lên đồng điệu đồng nhịp với sóng biển. Rạo rực đến xôn xao, khát khao đến khắc khoải, có một hình tượng sóng được vẽ lên bằng một âm điệu dập dồn, chìm nổi, miên man như hơi thở chạy suốt cả bài. Cả bài thơ là những con sóng tâm tình xôn xao trong lòng người con gái đang yêu khi đứng trước biển ngắm nhìn những con sóng vô hồi, bất tận...

Sóng

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
---
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ
---
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên
---
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết được
Khi nào ta yêu nhau
---
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến - Anh
Cả trong mơ còn thức
---
Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương
---

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương
---
Ở ngoài kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn ngàn cách trở
---
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
---
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biến lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
******

Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét