27/3/11

Trước giờ lên xe

Lại mưa rồi. Sao cứ ông trời cứ chọn đúng lúc để mà mưa thế không biết...!!!
Tối nay, tôi lại tiếp tục một hành trình dài. Một hành trình đi tìm con chữ xuyên đêm. Nhưng tuần này, cuộc hành trình của tôi có vẻ khác biệt hơn. Do vậy trong tôi lúc này có đôi chút bồi hồi, đôi chút lo lắng và có đôi chút xao xuyến.
Nhìn ngoài trời mưa cứ đổ liên hồi mà thấy buồn, bước chân dường như nặng trĩu không muốn lê bước rời xa nơi này.
Nhưng cái gì rồi cũng phải đến, và cho dù cơn mưa có chưa ngớt, lòng người còn lưu luyến. Tôi cũng phải đứng lên mạnh mẽ xách túi để lên đường.
Sẽ chạy thật nhanh và cố không quay đầu lại tôi sẽ không thấy buồn cho cho dù lệ có chảy 2 hàng. Để khi lên xe tôi có thể nhìn thấy những gì đã lưa lại trong tôi, trong những tháng ngày ngắn ngủi.
Chia tay với những người bạn tôi lên đường và hẹn gặp lại sau một số ngày có thể gần đây hoặc hơi xa đây một chút!
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
... Sau lưng thềm nắng ... lá rơi đầy.

1 nhận xét:

  1. Nhanh nhỉ,thời gian 4 tuần đã trôi qua.Đời người bất kể khi nào rồi cũng khó tránh khỏi những cuộc chia ly mà lòng mình không muốn.

    Trả lờiXóa