13/3/11

Mong manh!

Thực sự đến giờ phút này tôi luôn nghĩ và nhớ về hình ảnh một con người. Có thể trong cuộc sống này giữa bộn bề này, sẽ có ngày chúng tôi phải xa nhau, nhưng trong tôi hình ảnh đấy, sẽ mãi lưu lại trong ký ức cho dù có thế nào đi nữa.
Nhìn lại con đường đang đi, bỗng giất mình.
Thật mong manh, không biết con đường mà chúng tôi đang đi có đúng không và nó sẽ đưa chúng tôi đi đến đâu, và đến đấy chúng tôi phải làm sao nữa. Tự nhiên lúc này trong trí óc con người tôi, thật khó tả, vừa muốn khóc, lại vừa muốn cười, nửa muốn hát và nửa muốn lặng im.
Tất cả cũng chỉ tại một chữ "Yêu".
Yêu em, tôi không biết đó là đúng hay không. Nhưng con tim tôi cứ mách bảo đã yêu rồi thì cứ tiếp đi, trí não tôi thì luôn gợi lại những hình ảnh của em trong tôi. Đã có đôi lần tôi tập quên, nhưng sao vẫn không làm được. Nỗi nhớ cứ thế lớn dần lên từng ngày giống như tình yêu của tôi dành cho em vậy.
Một cuộc tình lạ, một mối tình khó biết, một mối tình không giống ai và cũng không ai giông mình... Và còn có rất nhiều điều thú vị, khác lạ.
Nhưng nhìn lại....thấy...
Thật mong manh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét