20/3/11

Ngày mới

Lâu lắm rồi trời mới lại xanh, cao và có nắng vàng. Hôm nay, mở cửa kéo rèm ra thì những tia nắng sớm đầu tiên dọi thẳng vào phòng, soi sáng các vật dụng trên bàn làm cho chúng thật lung linh và tràn đầy sức sống.
Đúng có nắng mới thấy sự sống được hồi sinh. Nhớ lại những ngày trước đấy, trời âm u,mây xám xịt đường lép nhép và giá rét thì bao trùm mà thấy nắng ấm thật quý giá.
Một ngày mới nắng lên
Em dang tay chào đón
Nhẹ nhàng tia nắng hồng
Em ngân nga chờ đón
Và anh đến bên em.
Thật hạnh phúc nếu sau những ngày giông tố bão bùng giá rét ta lại được ở bên cạnh người để sẻ chia những tia nắng đầu tiên. Thế nhưng đôi khi ta cũng chỉ ngắm nhìn và tận hưởng tia nắng đấy một mình,bởi người ta yêu ta nhớ đang ở xa ta mất rồi.
Ngày mới nắng lên, tâm hồn như bừng tỉnh. Bỗng thấy nhớ biển và em, anh muốn về với biển để đi trên những bờ cát dài để xem những con sóng xô bờ rồi vỡ tan trên chân anh.
Lâu lắm anh không có xuống biển,mặc dù anh vẫn thấy nhưng vẫn nghe và ngửi thấy mùi của biển, cũng bởi
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Một ngày nữa lại sang. Khi con tim đang còn ấm. Anh sẽ luôn nhớ về em, về chuyện tình của biển trong nắng sớm bình minh....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét