6/9/10

Và em đã yêu!

Nhưng...
Anh...anh
anh phải nói lời xin lỗi với em.
Bởi anh không xứng đáng với tình cảm mà em đã dành cho anh. Anh biết, em đã yêu, yêu anh rất nhiều.
Cái gì cũng thế và cuộc sống cũng vậy. Đành rằng chấp nhận một tình yêu. Đón nhận một tình yêu và cũng muốn đáp lại tình yêu đó. Nhưng mà điều đó khó lắm.
Yêu là khi hai trái tim hòa cùng một nhịp đập, cùng pha và cùng tần số. Nhưng mà một khi bị lệch pha thì tình yêu liệu có còn đúng nghĩa như bản chất của nó.
Đối với ai thì tôi không có biết. Nhưng riêng tôi. Tôi đã thử và tôi phải nói lời xin lỗi với người đã yêu tôi và người tôi đã tưởng rằng là yêu.
Thật tội lỗi khi không nhận ra đâu là yêu, đâu là thương và đâu là ghét. Phân cách giữa chúng dường như là điều mơ hồ, ít người có thể nhận ra mà không làm tổn thương người khác.
Chuyện tình tôi ngắn lắm. Đến nhanh và có lẽ vì thế ra đi cũng chóng vánh. Chắc có lẽ là tại tôi. Tôi không trách hay oán hờn một ai hết.
Tôi chỉ buồn. Một nỗi buồn vô định vô hình.
Tôi buồn mà không hiểu vì sao tôi lại buồn.(" Thế mới đau cơ chứ")

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét