12/8/10

Cảm giác yêu!

...Đâu rồi! Cái cảm giác ngày xưa. Cái cảm giác đã yêu, đang yêu và được yêu?
Bỗng dưng hôm nay nhìn mưa rơi, ngồi nghĩ lại rồi tự hỏi:
- Tôi đang yêu, không yêu, hay là như thế nào? Tôi cũng không có rõ.
Thú thực đến giờ phút nàytôi cảm thấy rất thoải mái, không còn cảm giác nào, dấu hiệu nào cho biết tôi đang yêu.
Cái cảm giác yêu của mình không biết đã chạy xa tôi từ bao giờ và cũng không biết nó rời xa tôi vì lý do gì nữa.
Nhưng thôi, cái cảm giác yêu đó tôi xem như dành cho người khác vậy, ai yêu tôi thì cứ yêu, ghét tôi thì cứ ghét. Còn tôi...
Giờ này dường như vô cảm, không một suy nghĩ, không chút hờn ghen không chút nhớ nhung và ... quan trọng hơn cả là không còn muốn yêu ai nữa.
Biết làm sao được tôi là vậy. Trái tim tôi cũng thế, nhiều khi còn băng giá hơn tôi. Thôi đành chấp nhận vậy bản tính tôi là vậy mà. Có trời mới sửa được
Trời đã bắt đầu sang thu, đi dưới là vàng,giữa mọi người, giữa phố phường Hà Nội đông đúc chật hẹp mà...
"Lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét