8/8/09

Tiếng chổi tre

Mỗi sáng mai khi ra đường hẳn trong mắt mỗi người đều cảm nhận thấy một điều là đường phố dường như sạch hơn sau một đêm ngắn ngủi. Và hình ảnh những người phụ nữ mặc áo sọc xanh vàng cùng chiếc mũ bảo hộ lao động, trong ta là chiếc chổi hoặc đẩy thùng xe đã trở nên quá quên thuộc với người dân thủ đô. Và ít ai hiểu được rằng đằng sau tiếng chổi khuya ấy là cả một sự khó khăn mà không phỉa ai cũng có thể vượt qua. Phía sau những chiếc áo bạc màu, sờn vả, đằng sau những đôi tay áo gầy nhỏ bé mà lại thấm đãm mồ hôi là cả một gia đình cần chăm sóc của một người mẹ như bao gia đình khác. Họ đã giám hi sinh, giám vượt qua sự mặc cảm về nghề nghiệp của mình để mang lại cho một thành phố luôn xanh sạch đẹp mà còn để lại ấn tượng tốt cho bạn bè du khách nước ngoài về một Việt Nam văn minh thân thiện và sạch sẽ.
Cố nhà thơ Tô Hữu đã có bài thơ viết về những người hy sinh, làm đẹp cho thành phố thông qua một hình ảnh, một âm thanh rất gần gũi mà lại rất giản dị nhưng nó đã toát lên được tất cả những sự vất vả , mệt nhợc của những chị lao công và thành quả của sự vất vả ấy. Đấy là bài thơ " Tiếng chổi tre ".
"... Những đêm hè
Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường
Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác
Hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
quét rác...''

"... Những đêm đông
Khi cơn giông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường
Lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác...""... Sáng mai ra
Gánh hàng hoa
Xuống chợ
Hoa ngọc hà
Trên đường rược nở
Hương bay xa
Thơm mát
Đường ta
Nhơ nghe hao
Người quét
Rácđêm qua..."
"... Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông
Gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe.

1 nhận xét: