
Cố nhà thơ Tô Hữu đã có bài thơ viết về những người hy sinh, làm đẹp cho thành phố thông qua một hình ảnh, một âm thanh rất gần gũi mà lại rất giản dị nhưng nó đã toát lên được tất cả những sự vất vả , mệt nhợc của những chị lao công và thành quả của sự vất vả ấy. Đấy là bài thơ " Tiếng chổi tre ".
"... Những đêm hè
Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường
Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác
Hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
quét rác...''
"... Những đêm đông
Khi cơn giông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường
Lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác..."
"... Sáng mai ra
Gánh hàng hoa
Xuống chợ
Hoa ngọc hà
Trên đường rược nở
Hương bay xa
Thơm mát
Đường ta
Nhơ nghe hao
Người quét
Rácđêm qua..."

"... Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông
Gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe.

Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường
Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác
Hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
quét rác...''

Khi cơn giông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường
Lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác..."

Gánh hàng hoa
Xuống chợ
Hoa ngọc hà
Trên đường rược nở
Hương bay xa
Thơm mát
Đường ta
Nhơ nghe hao
Người quét
Rácđêm qua..."


Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông
Gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe.


Vất vả cho các cô, các chị lao công quá.
Trả lờiXóa