27/2/11

Diên vĩ

Tháng 2 đến nhanh rồi cũng đi nhanh như cái tết vừa ùa đến đã vội đi. Nhanh thật đấy, mới ngày đầu tháng đó chúng ta đang hối hả ngược xuôi để mong sao thu xếp công việc để về quây quần bên gia đình với bữa cơm tất niên chiều cuối năm. Thế mà giờ đã là ngày cuối tháng rồi. Cái tết cũng đã qua, người con về với mẹ cũng đã ra đi để trở lại cuộc sống với công việc thường nhật.
Tôi vẫn thế, thán
g 2 đến với tôi như mới ngày hôm qua đó, ngoảnh mặt quay đầu lại đã thấy tờ lịch ngày cuối tháng.
Tháng 2 đến kèm theo những xúc cảm.
Tháng 2 về mang theo bao niềm vui, đưa đến bao nỗi buồn và cũng mang theo bao nỗi nhớ khắc sâu vào tâm trí của tôi.
Tháng 2, tôi đã quen một người, một người đến rồi lại quay lưng ra đi như cái tháng 2 vô tình vậy. Quay lưng hờ hững r
a đi không nói với tôi câu nào. Ra đi thật nhanh, nhanh quá , nhanh quá mức làm cho tôi chỉ thấy, chỉ nhớ cái bóng từ phía sau, phía xa nhìn lại rồi khuất dần.
Tình đến rồi đi, ngày đến rồi qua, sáng trưa chiều tối. Cứ thế, cứa thế cứ theo quy luật cái gì qua rồi sẽ lại đến và đến rồi sẽ qua. Nhưng có một điều dường như trái quy luật đó là người đến rồi đi nhưng không bao giờ thấy lại.
Tháng 2 đi rồi lại đến không biết người đấy đi rồi có trở về với tôi, tôi có còn gặp nữa không nhỉ? Tháng 2 hãy trả lời giùm tôi nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét