11/1/10

Biển!

Biển buổi sớm thì ồn ào, sôi động quá đỗi
Biển chiều đẹp song sóng chẳng bình yên
Chỉ có biển đêm là bình lặng thực sự
Trong lòng biển và cả trong lòng người.
Khi đứng trước biển một mình, trong lòng mỗi chúng ta lại có một cảm giác trống vắng lẻ loi. Một cảm giác trống vắng đến tê tái lòng. Tình yêu cũng vậy, cũng như biển lớn vậy. Khi mất đi tình yêu thì đó sẽ là nỗi đau, nỗi đau không gì bù đắp nổi.
Đã yêu - Đã được yêu và cũng đã đánh mất tình yêu. Nên phải chăng ta thấy hạnh phúc khi được yêu, một niềm hạnh phúc đến vô bờ.
Tình yêu giống như biển vậy, có lúc làm cho ta cảm thấy cô đơn trống trải nhưng có lúc lại làm cho ta cảm thấy ấm áp, dạt dào tình cảm, dạt dào như sóng vỗ xô bờ.
Anh thích biển, thích ngắm biển và muốn được đắm chìm trong biển. Và mỗi lần bên em cái cảm giác bình yên, hạnh phúc dạt dào như tiếng sóng lại đến bên anh. Như thể chính em là biển vậy, vừa dịu êm, mát mẻ nhưng cũng không kém phần dữ dội.
Nếu như một ngày thiếu vắng em anh chông chênh cảm giác cô đơn, anh hụt hẫng giữa mênh mông biển trời.
Anh cô đơn ngàn lần trước biển khi vắng em, thiếu em
Anh mong em giờ có em ở bên
Để nghe sức sống trong nước biển,
Để nghe ánh trăng gọi biển,
Và từng con sóng đêm lạnh thiêu đốt trái tim anh...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét