15/11/10

"Vịt bầu" lấy chồng

Chị là con của bà cô tôi. Sống với gia đình chúng tôi năm học cấp 3. Dáng chị hơi to một chút, da ngăm đen nhưng nhìn kỹ không đến nỗi nào. Vì thế anh em chúng tôi mới gọi đùa chị bằng cái thên "Vịt bầu" bởi cái dáng "thon thon" của chị.
Cũng như bao người khác, học xong cấp 3 chị đăng ký dự thi đại học, nhưng cách cửa cổng trường đại học dường như chưa mỉm cười với chị. Sau 3 lần thi cử học hành vất vả chị mới bước chân vào cổng trường đại học Vinh.
Với một ý chí quyết tâm, một tinh thần hiếu học chị đã đạt được những thành tích đáng mừng mà sinh viên ai cũng mong ước.
Cuộc sống tự lập của thời sinh viên đã làm cho chị trưởng thành hơn, khoé léo hơn, nấu ăn ngon hơn và không còn vụng như ngày nào.

Chính ví sự khéo léo, sự trưởng thành và vẻ đẹp thuần khiết của người con gái miền núi đã làm cho anh chàng kỹ sư điện con bà chủ nhà trọ hồn siêu phách tán. Theo đuổi tán tỉnh mãi đến năm thứ 3 đại học chị đã gật đầu yêu anh.
Mối tình đó kéo dài trong suốt những năm chị học đại học. Cho đến khi ra trường, chị được phân về làm giáo viên giảng dạy ở một ngôi trường gần nhà. Còn anh thì làm kỹ sư điện lực thành phố Vinh. Khoảng cách địa lý đã làm cho mối tình ngày càng thêm mãnh liệt hơn, trái ngược hoàn toán với những gì chúng ta nghĩ.
Tình yếu đến thời thì phải đơm hoa kết trái như người ta vẫn nói. Vì thế quy luật của tình yêu khó mà cưỡng lại. Hai người đã gật đầu để đến với nhau.
Ngày kia là ngày chị về theo người, người mà chị sẽ theo suốt cuộc đời, người mà chị sẽ gọi là chồng để bắt đầu một cuộc sống mới, xây dựng một gia đình mới.
Ngày mai tôi sẽ về, sẽ về với chị và về để tiễn chị về nhà chồng. Về để nhìn chị trong ngày trọng đại của cuộc đời xinh như nào và về để chúc phúc cho chị.
Biết bao giờ tôi sẽ được nhận lời chúc phúc từ mọi người như chị nhỉ???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét