16/3/10

Những đứa trẻ


Chiều nay, ngồi xem thợ làm nhà. Nghĩ vu vơ, lung ta lung tung. Thấy mấy đứa bé trong xóm. Nhìn chúng mà tôi thấy hình ảnh của mấy anh em chúng tôi ngày bé.
Xóm của chúng tôi chỉ có vài chục hộ gia đình nhỏ, nhưng chủ yếu là gia đình trẻ nên trẻ co trong xóm phải lên tới cả chục đứa. Cứ chiều chiều đi học về chúng lại tụ tập nhau chơi đủ trò cho đến khi mẹ gọi về tắm rửa rồi ăn cơm.
Cũng như mọi ngày, hôm nay những đứa trẻ lại tụ tập trên con đường của xóm. Một đứa đến sau, trên tay cầm gói bò khô tại hôm nay nó được điểm 10 nên mẹ nó thưởng cho. Sau đó nó chia cho các bạn cùng chơi ăn cùng với nó cho đến khi hết gọi thịt bò khô.
Một đứa trẻ khác thấy bạn mình có nên cũng chạy về nhà rèo mẹ mua cho một gói. Ừh, thì chiều con nên mẹ cũng mua cho con.
Mấy đứa trẻ kia thấy bé này có thịt bò khô liền chạy ra xin.
- Anh lại cho miếng nhiều nhé! Lúc nãy em cũng cho anh mà!
Đứa bé kia đưa cho bé này sợi bò khô rồi bảo
- Thế này thôi, lúc nãy em cho anh mỗi tý ty. Anh xin thêm mày không cho.
Nhưng mấy đứa trẻ này nói thì nói vậy thôi. Chứ mình thấy chúng thủ thỉ thì thầm với nhau cái gì đấy rồi lại hứa hẹn với nhau bao điều. Cuối cùng thì tất cả lại được chia sẻ gói bò khô ấy.
Vừa ăn, có đứa bảo
- Hôm nào mẹ em mua, em lại cho anh nhé.
Những câu nói, cách vui chơi, ăn uống của những đứa trẻ xóm tôi thật hồn nhiên và rất đáng yêu. Thiết nghĩ chúng thật may mắn hơn những đứa trẻ khác trên phố. Đi học về chúng chỉ có biết xung quanh là bốn bức tường với những cánh của sắt, chứ làm gì có bạn. Những đứa trẻ phố trông chúng thật đáng thương. Cuộc sống này đã cho nó nhiều nhưng đã lấy đi tuổi thơ của chúng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét