4/5/10

Lại một lần nữa...

Lại một lần nữa, em lại xa tôi, xa, xa , xa xôi xa ngút ngàn. Mặc dù tôi vẫn thấy em quanh tôi nhưng mà sao tôi không thấy em gần tôi như ngày nào, không còn cái cảm giác tuy xa mà gần như xưa. Giờ này em ở đâu, lang thang chân trời nào tôi đâu có hay. Bởi tôi đã xa em hay là em đã xa tôi. Hay là cả 2 chúng tôi đang cùng dấu????
Chiều nay gọi điện cho thằng bạn thân, nó hỏi
- Chuyện của mày dạo này thế nào, vẫn tươi đẹp như ngày đầu chứ?
Tôi bảo
- Chán ốm, chán lắm mày ơi. Lại một lần nữa lặng im.
Nó bảo
-Tao cũng vậy. Cũng chả kém mày, sao mà mấy đứa con gái giống nhau thế nhỉ. Khi không thích hay giận nhau là điện thoại tắt ngụp, nếu không tắt thì gọi cả trăm cuộc cũng không thấy trả lời, không bắt máy. Sáng mới vui đùa hớn hở chiều lại dở chứng dỗi hờn. Đến chịu không biết đường nào mà chiều. Hazzia
Chắc là các nàng ấy đang lặng im, lặng im để rồi lặng yên. Lặng yên...

Lặng yên nghe tiếng mưa rơi, lặng yên để thấy đêm trôi
Lặng yên nghe tiếng thở dài, lặng yên những xót xa trong tôi.
Lặng yên khi anh nói câu chia tay, lặng yên nghe nước mắt rơi.
Lặng yên trong cơn mưa buồn, lặng yên trong nỗi cô đơn.
Đã mấy ngày rồi hai chúng tôi đang lặng yên. Và mỗi lần lặng yên tôi lại muốn nghe và được nghe bài Lặng yên này một cách ngẫu nhiên, bất ngờ. Dường như nó hiểu được tâm trạng của hai chúng tôi bây giờ, ở mọi lúc mọi nơi.
Cuộc sống cần những giây phút lặng yên như thế để cảm nhận những thứ xung quanh mình, nhưng nỗi đay hay hạnh phúc ... dù là rất nhỏ. Phải không em.!!!!!!!!!
Vậy khi nào mình sẽ thôi lặng yên hả em.Còn anh ngày em trở lại là ngày anh sẽ thôi không lặng yên nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét